duyên kiếp
Năm mốt có lẻ đếm mùa thu
Đời trai sương gió chốn mịt mù
Mơ hoa lạc lối trăm đường khổ
Trở gót hoang tàn nỗi trầm tư
Đông về sương lạnh phủ bờ vai
Thấp thoáng nơi xa một hình hài
Gợi nhớ một thời son sắc lắm
Duyên kiếp bẽ bàng mộng tàn phai
Đời lúc vùng vẩy lúc buông trôi
Uất nghẹn lòng đau cũng đã rồi
Kịp nén đau thương nơi lồng ngực
Chếnh choáng men tình chén ly bôi
Thêm một mùa đông nữa bước sang
Riêu phong rơi rụng lá thay vàng
Xào xạc men theo từng nhịp thở
Gió lùa lạnh buốt thấu tim gan
Văng vẳng đâu đây tình trái ngang
Tiếng vọng bâng khuâng đến ngỡ ngàng
Quay mặt bước đi buồn lai láng
Cố quên mà cứ nhớ vô vàn...???
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 09 - 11 - 2015