chẳng lẽ bây giờ
Chẳng lẽ bây giờ cạo trọc đầu
Để tâm có loạn, cũng chẳng lâu
Muốn buông đâu dễ, còn tham đẹp
Trọc phú, trọc đầu... khó gì đâu
Chẳng lẽ bây giờ thả cần câu
Kiếm một con cá để chặt đầu
Bao nhiêu tham muốn còn nung nấu
Dễ gì buông bỏ, chắc còn lâu
Chẵn, lẻ gì đây, ngẫm thấy rầu
Ngày ngày ta tụng, chẳng tới đâu
Đời yên, tâm chuyển, còn quyến luyến
Buông này, tiếc nọ, đếm canh thâu