Poem logo
Poem logo

chẳng lẽ mồ côi

Tác giả: Trinhcamle
Có thể ba sai…như lời của mẹ
Ba bỏ con đi hun hút một đời
Có thể giận ba…tự lòng con trẻ
Dằng dặc thèm được gọi tiếng ba ơi !

Chẳng hiểu sao ba không lần quay lại ?
Giữa cuộc đời đầy bão tố ngoài kia
Lối đường về dẫu hút sâu hoang hoải
Nước mắt trông mong lắm lúc đầm đìa

Con vẫn đợi vẫn chờ trong vô vọng
Ba nơi đâu có rưng rức lòng mình
Ba với mẹ có thể là tan mộng
Còn với con đâu nở để đoạn tình

Con cam chịu một khoảnh đời rêu mốc
Rát buốt lòng nghe ai gọi tiếng ba
Lòng hẫng hụt giữa cảnh nhà không nóc
Một ước mơ mãi vô định nhạt nhòa…

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm