quên lạ chia
Tác giả:
Vinh Đặng
Rừng xưa lạc vết quyên di. Em chưa cảm được những gì phôi phai. Sơn khê giấu kín hình hài. Trong riêng tư nguyệt có hoài vọng trăng? Đêm lơ ngơ lạ cung hằng. Sao bơ vơ đứng trầm ngâm hững hờ. Ngân giang cách trở hai...
|
chào em, cô gái phồn hoa
Tác giả:
Vinh Đặng
Vâng, em ở lại miền xuôi. Ta về phố thượng chẻ đôi nhánh đời. Em kiêu hãnh nét môi cười. Ta thầm lặng nuốt nghẽn lời trối trăn. Rồi mai ở phía rừng chàm. Cỏ cây rã mục chỗ nằm cô đơn. Ta yên nghỉ gốc cội nguồn. Em bôn ba...
|
trầm luân lạc vết quyên di
Tác giả:
Vinh Đặng
Tóc nào bay phố mọi. Để vướng nỗi buồn riêng. Chữ nào rơi gốc cội. Nảy câu hát si tình. Em đã hát : "mưa nghiêng nỗi nhớ". Tôi đã cười: "cô nhỏ khéo thơ". Chiều nay mưa đẫm mắt chờ. Tôi thu can đảm... Vu vơ... (nói gì)...
|
dường như ngày vẫn xám và buồn tênh
Tác giả:
Vinh Đặng
Tách cafe đã nguội. Nhắp uể oải nhạt môi. Lửa đêm qua đã lụi. Sáng nay mây xám trời. Trong cô quạnh, buồn rơi giọt nhớ. Giữa trầm tư ngờ ngợ đỗ quyên. Không che được nét ưu phiền. Làm sao giấu nỗi niều riêng. (sóng...
|
tay bơi mãi cũng mỏi - buông!
Tác giả:
Vinh Đặng
Vâng, sông đã đến khúc cong. Giòng trôi vùn vụt, dùng dằng mãi chi. Cũng từ sóng nước ra đi. Triều lên xóa vết quyên di nhạt nhòa. Vứt ngày tháng cũ (bôn ba). Bơi con sóng bạc chảy ra vũng ngầu. Ở trong luồng nước xoáy...
|
buồn lem nhoè vết quyên di
Tác giả:
Vinh Đặng
Đang chán nản. Buồn quăn râu mép. Mưa lẫm nhàu. Ướt nhẹp tóc thưa. Lang thang phố vắng buổi trưa. Chân đi vẹt gót giầy. Chưa hết buồn ! Đang ấm ức. Tay cuồng bút nguệch. Chữ ỉu xìu. Ý lệch tình lơ. Tôi / em, (hai kẻ tình...
|
giọt thương (ở khoé môi và cõi riêng)
Tác giả:
Vinh Đặng
Rừng sâu cốc thẳm khép đêm. Lá phong che kín chỗ quyên di nằm. Sương cô đọng giọt ân cần. Khẽ như lòng đất thì thầm dỗ mơ. . . . (khuya)... Trăng về tự hoang sơ. Phong phanh áo mỏng ảo mờ cõi riêng. Liềm trăng cứa ránh...
|
tại em gắng... vờ thương
Tác giả:
Vinh Đặng
"tặng em gái vườn thơ". Thơ năm chữ khù khờ. Câu song thất lơ ngơ lạc lối. Lỡ bước đường ... Có tội nghiệp không ? Khiến đôi lục bát lần chần. Đứng vườn thơ réo gọi chân sáo về. Tứ tuyệt chừ u mê phố mọi. Đỗ quyên dầu...
|