đứng giữa trời không
Tác giả:
Phù Phiếm
ta cũng biết mê cung xa nửa bước một tình trần sao thấm mấy lần sương đành đoạn nào ta đứng chẳng yêu thương thôi nhắm mắt một đường thơ chợt rẽ ma đang xé những vải tơ để buộc một hình nhân vào kén của hoa thư khiêng lên...
|
ngậm ngùi vào thơ
Tác giả:
Phù Phiếm
Nhìn vách đời lửng lơ thơ vài chữ. Nhớ tình mình như ngày có ngày không. Nằm thầm như vô ngã như thánh thần. Buồn chui vào tiếng hát vờ ru mộng. Không biết có ngày mai buồn như vậy. Khi đau vồ sự chết giữa kẽ răng...
|
không bóng người bốn góc
Tác giả:
Phù Phiếm
Tôi nhớ tôi và khiêng lên dốc đá. Ngồi dựa lưng ngó khắp được buổi chiều. Ngày hoàng hôn buồn bã biết bao nhiêu. Không tiếng gọi ơ thờ ma chồm dậy. Nơi xa đó có ngày người biết mấy. Chiều huỳnh hoàng đàn chó hú khát...
|
hè chậm
Tác giả:
Phù Phiếm
Những buổi sáng trong đầu đầy hoa độ. Mùa Hè sang nắng từng giỏ gửi về. Cho ấm thế cho em tươi như thế. Mắt môi hồng em hóa bướm đam mê. Tháo sương hoa em gieo sầu xuống lũng. Anh nhặt về hoa trắng bỗng động dung...
|
chiều sa mạc
Tác giả:
Phù Phiếm
Nếu có một ngày nào lòng thừa thãi. Chưa phá ra cười tim đã bịt tai. Buồn lóc cóc từng vòng quay vào tối. Như thành xưa tiếng xe ngựa ngày dài. Lắng nghe chỉ thấy mưa trên gió dại. Như thinh không nhắc nhở tiếng âm...
|
yết đế
Tác giả:
Phù Phiếm
Mùa hoa nở đó lúc Xuân phân. Còn ta quên sạch tiếng cố nhân. Bước qua lạch nước sương hư ảo. Chùm xuống phủ chân xoá hồng trần. .. Mùa đã giao mùa trên lục địa. Hoa nhan nắng chiếu nở công khai. Nở trong ngày...
|
độc thoại
Tác giả:
Phù Phiếm
Ta đứng đây hòang cung bên bờ đó. Đứng trắng ngần trong bờ nước mùa hè. Hơi mờ sương chen chúc những tiếng ve. Vẫn ngạo nghễ trong chiều em xa vắng. Nâng chén lên cái sầu sao vẫn đắng. Nửa câu thơ không có một giọt...
|
vụng khói tan mau
Tác giả:
Phù Phiếm
Ta chúc phúc cho tình bên sông trắng. Rồi quay về trong yên vắng của lòng. Ngày qua ngày tan tác với rêu rong. Buồn như đá nên từ từ cũng lắng. Em mượn ta cái mặt trời rất nắng. Không còn buồn nên cũng chẳng thiết chi...
|
giao thời
Tác giả:
Phù Phiếm
Ta mất mát vì lòng em bỡ ngỡ. Ngày hôm qua mình còn hứa tình nhân. Nhưng sáng nay lời hứa cũ nhạt dần. Địa chấn ký vẽ ngoằn ngoèo thay đổi. Đất dậy sóng tim đau ngăn hơi thở. Tiếng em cười bên sau núi hồn nhiên. Trời...
|
xứ cô độc
Tác giả:
Phù Phiếm
Từ cõi của loài người. Chân đi lên lưng dốc. Để về cõi linh hồn sương sớm. Nơi mộ địa có nhà thờ có gác chuông. Và những chùm hoa tuyết trắng bay ngang. Và những con chim hoang trốn tuyết. Nằm run rẩy khi mùa đông...
|