giao thời
ta mất mát vì lòng em bỡ ngỡ
ngày hôm qua mình còn hứa tình nhân
nhưng sáng nay lời hứa cũ nhạt dần
địa chấn ký vẽ ngoằn ngoèo thay đổi
đất dậy sóng tim đau ngăn hơi thở
tiếng em cười bên sau núi hồn nhiên
trời cuối bóng cụm mây vẫn ưu phiền
giữa mùa xuân sao tuyệt tình thế giới
em đi đi tuổi trời em còn mới
ta về ta mộng cũ nhớ tình nhân
ngày bên nhau gió sẽ nhớ đôi lần
trời âu yếm trước khi trôi về đất
ngọn đèn loé một lần rồi phụt tắt
ta chần chừ lũng lạnh thấm sương buồn
trước mặt đêm xa quá ráng hoàng hôn
đang chìm xuống thơ còn vài chữ cuối