thơ tình thời áo trắng
THƠ TÌNH THỜI ÁO TRẮNG
Thời áo trắng bay qua ươm tơ mỏng
Những lần yêu , những giây phút , hẹn hò
Tình chớm nụ , bâng khuâng , say giấc mộng
Níu mùi hương nhè nhẹ vướng buồn xo
Thời áo trắng như mây bay , gió thoảng
Tương tư cái nhìn , mi ươn ướt mi
Trang lưu bút ở bên đời thấp thoáng
Mực tím thật thà đọc đọc , ghi ghi...
Thời áo trắng tan trường ngồi quán cóc
Uống li chanh đường ...vạt tóc phất phơ
Bu loa bu la kẻ châm , người chọc
Thương câu thơ tình ngọng nghịu bâng quơ
Thời áo trắng rụt rè đôi tay nắm
Em sượng sùng , mắc cỡ , giận hờn dai...
Một góc hồn nhiên biết em buồn lắm!
Ý nhạc , lời thơ ...chiếc lá vàng phai
Thời áo trắng hớp hồn màu dĩ vãng
Bóng chiều tà , ôm cặp sách về đâu?
Cảm xúc trào dâng níu bờ lãng mạn
Ai giấu bờ tim thăm thẳm lá sầu?
Thời áo trắng bóng mờ vương sương khói
Những ngây ngô xin trả lại thời gian!
Ta rơi tự do về miền tóc rối
Quán vắng đường chiều ngậm khúc li tan
Ngày 23/11/2019
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 939 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|