điên
Tác giả:
Việt Dương Nhân
Điên sao thoáng thấy chuyện đời. Tỉnh sao hồn loạn rối bời tâm can. Ôm sầu nhận khổ thế-gian. Biết bao nhiêu cảnh than vang khốn cùng. Bởi nên ta giống như khùng ! Điên-điên tỉnh-tỉnh lạ lùng trần gian. Đêm khuya...
|
giã từ gia tự
Tác giả:
Việt Dương Nhân
Giã Từ Gia Tự. Đã hơn mười bốn năm trời, diệu-thi Gia-tự là nơi đất lành. Ở đây ta được nên danh, nhờ công lao, tự học hành, tiến thân. Trải qua những bước phong trần, phong lưu cũng đã..., có cần gì thêm...
|
gió đa tình
Tác giả:
Việt Dương Nhân
Gió đa tình. Thương gởi đến những tâm hồn nghệ sĩ. Đã trót mang một tâm hồn nghệ sĩ, gió đa tình, lãng mạn có nghĩa gì. Bầu trời yêu, ôi! sao mà tuyệt mỹ, ở đâu đâu cũng huyền diệu mê ly. Mấy đêm nay giấc ngủ...
|
đêm lễ tình yêu
Tác giả:
Việt Dương Nhân
Thơ. Việt Dương Nhân. "Nhân dịp ‘’Lễ Tình Yêu" sắp đến (14-02-2005), vDN chân thành mến chúc tất cả mọi người. Đều hưởng được một tình yêu lâu bền - nhẹ êm’’. Đêm Lễ Tình Yêu. (La Nuit Saint-Valentin). Đêm...
|
dòng sông seine, hỡi nàng ơi !
Tác giả:
Việt Dương Nhân
Dòng sông Seine, hỡi Nàng ơi ! Bao lần chứng kiến cuộc đời của ta ? Một chiều thu muộn thật xa, tâm hồn chất đọng bao la thảm sầu. Bên bờ đôi mắt lệ nhòa, cùng Seine thỏ thẻ lời ra nghẹn ngào. Nhắp chân thân...
|
gió tình
Tác giả:
Việt Dương Nhân
Ta cô đơn, mà hồn cũng cô đơn ! Thấy ngọn gió tình từ xa bay tới, bỗng rùng mình, sờ sợ lọt vào tim. Lẳng lặng ngồi im, tránh luồn gió thổi. Vội lên giường, đôi tay ôm chiếc gối, thầm nói trong lòng : Thôi nhé gió...
|
đời gió sương
Tác giả:
Việt Dương Nhân
"Sáng ra nắng mới sương vơi. Chỉ còn cỏ nhớ nửa đời gió sương.*". Lượt, gương cũ, phấn hương nhòa nhạt. "Đời gió sương" lưu lạc trời Tây. Thân tằm níu gió, khều mây. Vướng vương giữ lại "chút này*" làm vui. Việt...
|
đêm thứ bảy buồn
Tác giả:
Việt Dương Nhân
Đêm qua rộn rã tiếng cười. Đêm nay sao bỗng ngậm ngùi lệ rưng ? À, đêm thứ Bảy cuối tuần ! Người thương vắng bóng, bạn hiền cũng xa. Chỉ còn trăng khuyết với ta. Thả hồn... nhấp nhá nhả ra lời buồn !! Suối thơ...
|
đời mai
Tác giả:
Việt Dương Nhân
Bên song ngắm cảnh trời mây. Nhìn bao lá rụng nghe cay đắng lòng. Thương Mai số kiếp long đong. Vì sao dẳm mãi gai chông đoạn trường. Một đời trải lắm gió sương. Lênh đênh bốn biển, mười phương nổi chìm. Lạc loài...
|
đeo mãi đam mê...
Tác giả:
Việt Dương Nhân
(Tự trách). Như... toại nguyện những gì mình mơ ước, cớ sao không từ khước nỗi đam mê ? Mãi đi đêm, đường chẳng có lối về, hèn yếu quá, và u mê đến thế ! Phút giây này, biết cùng ai kể lể ! Bởi, tri âm đã bay...
|