nửa đời sương tuyết
Quỳnh ơi !
...
Đây là bài thơ Anh viết
Y như tiểu thuyết , riêng đề tặng Quỳnh
Người tình thơ thẩn của Anh
Có bàn tay đẹp, nấu ăn tuyệt vời
Thơ anh , em khen quá hay !
Anh đã viết đấy, người say ngõ lời
Yêu em ! dĩ nhiên, hẳn rồi !
Mà sao nghẹn lời nói chẳng thành câu
Hồn thơ Anh chết từ lâu
Cũng vì Em mới nên câu huê tình
Em gửi tặng anh tấm hình
Nét đẹp thiếu phụ làm mình ngẩn ngơ !
Quỳnh còn tặng mấy bài thơ
Anh ngâm những lúc thương quê , nhớ nhà
Thơ Em là một món quà
Quý hơn viên ngọc họ Hoà ... đời xưa .
Thơ Em : " Anh sắp về chưa ? "
Vàng thu trước ngõ , người chưa chịu về ...
Tháng năm em vẫn đợi chờ
Bên hồ Em viết lời thơ thật buồn
Anh tên lãng tử chuồn chuồn
Bay theo gió cuốn, bốn phương là nhà
Quỳnh ơi ! tình của đôi ta
Hai mươi năm nữa biết là về đâu ?
Thương em lòng cứ bồi hồi
Nửa đời sương tuyết, nổi trôi Lục bình
Yêu em, anh tỏ mối tình
Muốn em yêu mãi một mình anh thôi !!