khó hiểu
Có những con đường gặp được nhau ,
Em biê’t !
Chúng mình thì không !
Có những cơ duyên cho hai người hội ngộ
Em biê’t !
Chúng mình thì không !
Anh vẫn đứng mãi hoài sau khuôn cửa
Em dạo thêng thang bước nhỏ ngang nhà .
Tại sao em không vờ đánh rơi quyển vở
Tại sao anh không vờ đi theo hỏi tên ?
Biết đâu đời đôi ta đã khác ?
Vòng tròn bùng-bing, những tia nước nhỏ
Bắn hắt vào mặt em !
làm quen
Anh vẫn ẩn đứng hoài sau khuôn cửa
Em vẫn loanh quanh bước nhỏ ngang nhà .
Con rùa đội tấm bia lặng thinh
Nhìn người ta bên nhau
Nó thấy em một mình ,
lắc đầu tội nghiệp !
Nó biê’t anh nhìn theo,
tà áo em sau khuôn cửa !
Nó lặng thinh .
Như anh lặng thinh .
Em biết !
Anh đứng đó, sau khuôn cửa
Im lìm !
Khó hiểu !
Em không thể hỏi ,
không co’ câu trả lời !
Rồi
Em thôi đi học
Chẳng bước loanh quanh,
Khuôn cửa vẫn còn !
Nhưng Anh thì không ?
Con ruà vẫn còn!
Bia đá thì không .
Người ta bên em , con rùa im ngó .
Liếc khuôn cửa sổ
Tối đen bên trong .
AT