Poem logo
Poem logo

sài gòn cuối năm

Tác giả: Hồ Tịnh Văn
SÀI GÒN CUỐI NĂM
Hồ Tịnh Văn

Sài Gòn cuối năm như một cô gái xinh đẹp, đỏng đảnh. Nét mặt rạng rỡ, dáng vẻ yêu kiều nhưng ẩn sau một chút gì man dại.

Ai đã đến Sài Gòn thì chắc chắn rằng sẽ mong hơn một lần quay lại nơi đây. Chỉ cần xách giày cao gót lên tay và đi bộ trên những con đường rực rỡ màu sắc ở quận nhất bạn sẽ nhận thấy cái thi vị của mảnh đất này.

Bạn nghèo ư? Chả sao cả! Chỉ cần 10 ngàn đồng cũng có một ly cà phê vỉa hè như ai. Chả ai quan tâm bạn có tiền không? Mặc trang phục gì? Có trang điểm hay không? Chả ai thèm để ý đến bạn... Bạn cứ mặc sức mà nhảy mà nhót, mà gào mà thét cho thoả lòng mình cũng chẳng ai dòm ngó đến bạn đâu...

Sài Gòn về đêm diễm lệ, mơ màng và quyến rũ lắm! Từng con đường, con phố, rực rỡ sắc màu. Các toà nhà chọc trời như những cây thông Noel đèn đủ sáng, tỏ mờ lấp lánh. Dưới bến Bạch Đằng từng con tàu đón khách du hí lần lượt thong dong.

Sài Gòn đối với tôi là một phần máu thịt! Tôi không sinh ở SG, không sống ở SG, mà không hiểu sao mỗi tuần không gặp lại nàng thì tôi như thiếu cái gì đó trong tâm hồn không lí giải được. Tôi chỉ cần được lang thang ngắm nhìn hay ngồi một góc cà phê nào đó để thưởng thức cảnh đường phố hối hả nhộn nhịp thì trái tim đã rạo rực như gặp người tình trong mộng bấy lâu nay...

Sài Gòn đặc biệt hơn trong tim tôi là những người bạn. Người gốc Sài Gòn hay người ngụ cư họ đều rất dễ mến. Tuyệt vời nhất là những người bạn văn chương. Họ không giả tạo. Sống hiền lành, tử tế, chân thật và không khoe khoang. Văn thơ họ như chính con người họ yêu, ghét rõ ràng không úp mở. Khi thưởng thức lúc đầu các bạn thấy chặt to kho mặn nhưng ghiền rồi thì khó thiếu họ trong lòng. Ăn mặn rồi quay lại ăn nhạt thì khó lắm!... Yêu là vậy, ghét là vậy nhưng họ dễ tha thứ, dễ bỏ qua những hiểu lầm, cái cốt cách người Sài Gòn là vậy, ai đã thương họ rồi thì thương mãi chẳng ghét được đâu.

Tôi đã viết những dòng tản văn này khi đang ngồi trên xe về Biên Hoà sau hai tiếng đồng hồ thả hồn phiêu cùng những chén rượu ân tình với những người bạn ảo trên facebook. Tôi mới nhận ra rằng: tình yêu văn chương, tình cảm chân thật, tình người Sài Gòn đang dần ngự trị trái tim tôi.
Tôi yêu Sài Gòn - Tôi yêu em, cô gái đỏng đảnh, dịu hiền của tôi ơi!!!

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm