thơ tôi muốn bán ai người muốn mua
      
      
      
      
        Tôi bán thơ tôi, ai người sẽ đọc ? 
Tôi bán tình tôi, ai người sẽ khóc ? 
Mỗi bài thơ là một vết dao đâm 
Và mỗi chữ là một giọt máu thắm 
Anh có mua không ? đây dòng lệ nóng 
Em có xem không ? khối tình cháy bỏng 
Cố hóa thân vào giấy trắng mực đen 
Sinh ra đời vẫn chẳng có cái tên 
Phải chen chúc bên cạnh tình kẻ khác 
Tôi bán thơ tôi - mang tiền đổi chác 
Tôi bán tình tôi - lời những hư danh 
Mỗi bài thơ là thức trắng thâu canh 
Và mỗi chữ là một ngày bỏ dở 
Anh có mua không ? mối tình tan vỡ 
Em có xem không ? màn kịch dối gian 
Tôi đã đóng trọn vai người tình hận 
Quyết báo thù mà giả bộ thanh cao 
Bao ý - lời, tôi mài sắc hơn dao 
Từng con dấu cũng đằng đằng sát khí 
Tôi bán thơ tôi - cứ cân bằng ký 
Tôi bán tình tôi - lấy thước mà đo 
Mỗi bài thơ là một nỗi dày vò 
Và mỗi chữ một tiếng than uất ức 
Anh có mua không ? phần đời cay cực 
Em có xem không ? giấc mộng hão huyền 
Có còn gì là những kỷ niệm riêng 
Tôi rao bán từng đầu đường góc phố 
Hãy để mặc em, anh đừng ngăn cản 
Mảnh tình buồn giữ mãi chỉ thêm đau 
Chẳng có anh lau mắt mỗi đêm sầu 
Em đem bán tình thơ mua khăn giấy 
Hãy để mặc em, hãy nhìn để thấy 
Em trọng đồng tiền cho anh rẻ khinh 
Mà có ghét, anh cũng cứ làm thinh 
Cho em tưởng anh vẫn vào đọc lén 
Hãy để mặc em, mang tình đem bán 
Rao khản giọng rồi sao không thấy người mua 
Bông bí vàng 
(10-17-00)