lối về trăm năm
Vầng dương tắt tự khi nào
Mà đêm dẫn lối ta vào trăm năm
Đường mây lấp ló trăng rằm
Hồn yêu lót chỗ ta nằm du miên
Bàn tay ngà ngọc thần tiên
Phiêu diêu lạc lối qua miền giao thoa
Phách siêu hồn đến hào hoa
Như bờ sông đỏ phù sa đắp bồi
Nụ hồng thắm nhụy tinh khôi
Làn môi e ấp làn môi ngọt ngào
Ngày xanh dở giấc mộng đào
Bước qua trần thế vẫn dào dạt mơ
Tình yêu đâu có bến bờ
Sóng lòng mới vỗ đến khờ dại thôi
Nhớ quên quên nhớ muôn đời
Quên rồi lại nhớ, nhớ rồi chẳng quên.
Này em bản nhạc không tên
Hãy vui điệp khúc tình trên não nề
Vì tim mãi trọn câu thề
Hồn yêu dẫn lối
........................ ta về
...................................trăm năm %