hư vô
. HƯ VÔ
Bà già ấy vẫn gánh gồng mải miết
Khi phố phường ồn ã tiếng còi xe
Bước chân xiêu cơ nhão vẫn lặc lè
Đôi vai gầy cái nợ đời còn xiết
Tiếng rao như xé lòng ai có biết
Sống qua ngày đoạn tháng cháo rau
Người qua đường chẳng đập trái tim đau
Họ còn mải bước theo đời vội vã
Ước mong chi máu đào thay nước lã
Khắp phố phường chật ních những lời ca
Đất bạc màu chẳng bồi đắp phù sa
Bà vẫn thế và cuộc đời vẫn thế
Bước chân xiêu đã qua bao thế hệ
Vẫn bước qua bao nhiêu cuộc vuông tròn
Biết bà còn lắm cháu với nhiều con
Hay cô đơn sống một mình lặng lẽ
Hơi thở kia dập dồn hay rất khẽ?
Cái lưng còng bỏ gánh có thẳng không?
Mồ hôi tuôn biết tinh khiết hay nồng?
Nước mắt rơi có còn hay đã hết?
Sống ở đời ai chẳng về cõi chết
Nhang khói nào cháy hết cũng hư vô
Chỉ sóng kia là còn mãi xô bờ
Cuộc đời ơi hãy bay vào vũ trụ.