người đàn bà của tôi ( bài thơ tặng mẹ 8/3 )
Bài thơ này viết tặng mẹ của tôi
Người đàn bà cả cuộc đời thầm lặng
Dẫu ngôn từ có ngọt ngào , sâu lắng
Sao kể đầy nỗi mưa nắng , gian truân.
Người đàn bà chưa một phút thanh nhàn
Từng vì tôi ... Mà tảo tần , vất vả
Bữa cơm nào cũng ăn trong vội vã
Lo chồng con mà quên cả thân mình .
Suốt một đời sống cam chịu , hi sinh
Luôn sắt son trọn nghĩa tình chung thủy
Như ánh dương sáng chiếu nơi trần thế
Bài thơ nào ... Kể xuể được công ơn .
Nhìn dáng mẹ mỗi ngày một héo hon
Con trách mình sống chưa tròn chữ hiếu
Từng chấp nhận vì con mà đói thiếu
Mẹ là người thật vợi diệu , bao dung .
Mẹ là người chống lại cả bão giông
Mang cho con an bình trong cuộc sống
Như cơn gió mát dịu ngày nắng nóng
Đưa con vào cõi mộng giấc nồng say .
Người đàn bà chưa từng có một ngày
Được thảnh thơi trong niềm vui ngày lễ
Vết chai sần trên đôi tay của mẹ
Còn hằn in sao có thể con quên .
Cảm ơn mẹ ... Vì luôn đã kề bên
Dang rộng đôi tay dìu con lên khi ngã
Sao kể hết nỗi lo toan , vất vả
Tháng năm dài ròng rã để con khôn .
Ngày lễ về con chẳng có gì hơn
Vài dòng thơ thay hoa thơm kính tặng
Người đàn bà suốt một đời thầm lặng
Không phấn son vẫn như nắng đẹp tươi .
Mẹ như sao tỏa sáng trên bầu trời
Như ngọn đèn chiếu soi trong bóng tối
Mẹ cho tôi niềm tin vào ngày mới
Mẹ là người dẫn lối bước chân tôi .
Cầu mong mẹ sức khỏe mãi bền thôi
Nỗi nhọc nhằn dần vơi trong cuộc sống
Tuổi xế chiều không một mình lẻ bóng
Cùng cháu con hưởng trọn vẹn niềm vui.
Tác giả : Thúy Hải
4/3/2020
Bài này đã được xem 987 lần
|
Người đăng:
|
Kẻ say thơ
|
|
|