khoảng trời tháng tư
Thôi!
Em ơi,
Tháng tư đã xa rồi
Chẳng còn nữa mùa hoa xoan, hoa bưởi
Chẳng còn nữa hoa loa kèn trắng gọi
Khúc giao mùa âm vang
Cũng chẳng còn đâu chùm hoa gạo đầu làng
Rưng rức đỏ một khoảng trời kỷ niệm
Khoảng trời nhớ,
khoảng trời yêu,
khoảng trời thương mến nhất
Khoảng trời nào cũng dịu ngọt tháng tư.
Dù thời gian giống như những cánh thư
Đi rồi không trở lại
Chỉ có ruộng đồng vẫn xanh thời con gái
Mỗi độ tháng tư về
Và nắng vàng trên những triền đê
Hoa gạo rụng xuống dòng sông trôi mãi…
Ai đi nhặt cánh hoa thời vụng dại
Viết thành thơ tình yêu
Ai đi qua những con phố sớm chiều
Gom nắng tháng tư trên dòng sông lụa
Hỡi con thuyền mùa xuân, hỡi con thuyền mùa hạ
Có về bến đợi tình yêu?
Ôi tháng tư duyên dáng yêu kiều
Trăng hờ hững trôi theo dòng sông chảy
Khi gió nhẹ, khi ào ào sóng dậy
Cuốn trôi theo lau sậy đôi bờ
Đêm tháng tư mộc mạc câu hò
Câu nhớ trao ai, nhận về câu giận
Ta mới hiểu cuộc đời sông lận đận
Bên lở, bồi muôn thuở nhớ thương nhau…
Nếu ngang qua chỗ hẹn buổi ban đầu
Năm tháng ấy vẫn một màu bình dị
Nhưng ai còn nhớ lại
Lời hẹn thề ngày xưa?
Tháng tư đi qua phượng sẽ nở hoa
Ve sẽ hát bài ca chào mùa hạ
Tất cả sẽ bình yên như màu xanh hoa lá
Như nắng hè chín đỏ những đồi sim.
Thôi!
Tháng tư đi qua ta chẳng thể kiếm tìm
Trắng trong gió chùm hoa ban, hoa bưởi
Nhưng tình yêu tháng tư thì mãi mãi
Thơm mùi hoa bưởi, hoa ban...