nỗi lòng của phố
Em đi rồi có nhớ phố nữa không
Có nhớ những buổi trưa hè gió nóng
Con phố hẹp lòng người chưa đủ rộng
Để bao dung cho phố đủ xanh màu.
Nhà cứ xây lên, người lại đến phố nhiều
Nên phố chật tự bao giờ chẳng biết
Phố ngột ngạt giữa dòng người xuôi ngược
Nên phố buồn, phố chẳng muốn rong chơi.
Chỉ có người hò hẹn với nhau thôi
Như năm tháng vẫn hẹn mùa trở lại
Phố biết thế vẫn lặng im không nói
Chỉ âm thầm nhận mưa nắng đi qua.
Để đủ mùa cho cuộc sống chúng ta
Phố đã nở hoa trên màu ô cửa
Và đâu đó mấy mảnh vườn nho nhỏ
Cũng gom mây, đợi mưa gió đi về.
Phố ồn ào khó nghe thấy tiếng ve
Đèn xanh đỏ khó thấy màu trăng sáng
Nhiều con phố nơi chúng mình hò hẹn
Giờ em về cũng khó nhận được ra.
Những chuyến tàu gần, những chuyến tàu xa
Nhưng tiếng hát con tàu chẳng còn nghe rõ nữa
Dẫu là phố mùa thu vàng lá đổ
Em có còn nhớ phố nữa không em?