Poem logo
Poem logo

đa tình nợ

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Đa Tình Nợ

Lâu lắm rồi, ta không về bên ấy
Biết nàng còn ở đấy nữa hay không
Vẫn một mình hôm sớm mỏi mòn trông
Hay phôi lãng, lấy chồng sang xứ lạ?

Cõi lòng chợt! Nghe mang mang buồn bã
Nhớ chuỗi ngày êm ả dưới trăng thanh
Đôi vai kề, dào dạt cảm lâng lâng
Trao nụ thắm, khung tầng chìm quay chuyển

Mân tà áo, thẹn thùng em khẽ tiếng
Dấu yêu ơi! Xao xuyến cả con tim
Số phận đời anh mang cánh loài chim
Lỡ bão lớn sao tìm anh! Anh hỡi?

Rồi một chiều cuối đầu chưa kịp nói
Nước mắt đoanh tròng, rười rượi sắc thu
Từ từ ngước mặt...Nhớ quá “Người Ta”!
Em lặn lội đường xa mong gặp gỡ...

Ôi! Tha thiết, đậm đà hình ảnh đó
Thế mà anh! Cửa gió phụ làn hương
Nỡ vô tình, bình thản vó buông cương
Mặc vóc liễu tơ vương, sầu lặng bước...

Bóng thời gian, mười hai năm về trước
Phút giây nầy héo hắt nỗi niềm xưa
Một cái gì châm chích thấu thịt da
Khiến day dứt trào ra từng khoảnh khắc

Nếu như được một lần vòng đổi ngược
Cũng mảnh thuyền, sóng nước lững lờ bơi
Chỉ nhẹ nhàng theo thẳng hướng mà thôi
Chẳng thừa nặng để rồi canh cánh nợ...


24/04/2020
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm