những giọt mưa chìm trong mắt trong
riêng tặng Phạm Thị Thục Lan
Sáng nay Thứ Bảy mưa nhè nhẹ,
rưng rức, tỉ tê trên mái nhà.
Tôi trở mình lăn qua phía trái,
nhìn ra cửa sổ, nhìn mưa sa,
giọt mưa rơi bám bên ngoài cửa
nối lại thành dòng...cứ diễn ra...
tôi kéo chăn lên, trùm kín mặt,
chẳng buồn trổi dậy, mặc ngày qua.
Mưa lăn trên cửa, tôi lăn lộn
trong cõi nào xa xưa...rất xa!