mùa thu chết
MÙA THU CHẾT
Nắng chiều chao đảo cánh thiên di
Sông núi tiêu sơ nghĩ ngợi gì
Có phải mùa thu mang uẩn khúc
Khơi nguồn đau khổ buổi chia ly
Tầng không mây úa lạnh lùng trôi
Rúc rắc bên song tiếng lá rời
Xa xót hàng cây dài vắn lệ
Cúi đầu chấp nhận kiếp đơn côi
Ngập ngừng cánh bướm lạc đường mê
Cửa đóng vườn xưa biệt lối về
Quanh quẩn, luyến lưu ngày tháng cũ
Khi mùa thu mãi kéo lê thê
Xóm xa địch vọng gợi cô liêu
Đôi mái nhà tranh vãn khói chiều
Chinh phụ thẩn thơ ngồi tựa cửa
Mịt mờ mây nước bóng người yêu
Lạc loài vẳng tiếng vạc kêu sương
Ray rứt lòng ai bước dặm trường
Nửa gánh sông hồ đành lỡ dỡ
Mấy mùa thu chết mãi còn vương
Mơ màng thục nữ ngóng chờ ai
Nhìn cảnh vàng rơi tiếng thở dài
Cõi mộng vẫn lưu vùng ảo ảnh
Gom màu nhung nhớ dệt thu phai
Bài này đã được xem 717 lần
|
Người đăng:
|
Thiên Lý
|
|
|