nỗi lòng hồn lang về cõi thế (25)..
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (25)
Thơ thẩn nhìn quanh, nỗi vật vờ
Giữa hình lạ lẫm, bóng chơ vơ
Xa xa lấp ló vầng trăng khuyết
Vắt vẻo đầu non đẩy vạt mờ...
Trở trăn giây phút rồi rời bước
Phía trái đường làng, đứng lại trông
Bát ngát mênh mông chìm lặng lẽ
Vẻ sầu sương lạnh phủ khô đồng
Ở tại nơi nầy của thuở xưa
Cỏ cây, lau sậy mọc dầy ra
Những chiều gió thổi đong đưa ngọn
Xào xạc du dương tiễn nắng tà
Những ngày săn thú nẻo rừng thiêng
Lặn lội theo cha luồn lách tìm
Táo tợn chẳng nao loài dã dữ
Chiến thành đánh đổi cuộc truân chuyên
Những tối trăng lên toả ánh vàng
Nhớ về Tộc Tổ, cõi lòng dâng
Cha con cung nỏ, thanh gươm sắc
Luyện tập say mê đến nguyệt tàn...
Tất cả hình thương nay ở đâu?
Để nầy vò võ bóng ma đau
Bâng khuâng tấc dạ, niềm nhung nhớ
Ngước mặt nhìn lên mảnh bạc đầu...
Nghĩ rằng! Thôi hãy cố phai phôi
Ấy thế mà sao vẫn ngậm ngùi
Vẫn nghĩ, vẫn mong và vẫn đợi
Cái gì như thể tận xa xôi...
"Cảnh vật gợi lòng..."
30/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)