Poem logo
Poem logo

nỗi lòng hồn lang về cõi thế (34)..

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (34)

Hồn Nương! Hồn Nương! Thì ra ta mơ
Ôi đêm đen! Thẫn thờ trong mộng mị
Nghẹn u hoài hụt hẫng, tím bờ mi
Từng cung bậc não nề ngân da diết

Yêu dấu hỡi! Phải cam đành ly biệt
Dẫu tấc lòng tha thiết biết bao nhiêu
Giờ chỉ còn đây duy nhất một điều
Ngày tắt hẳn nắng chiều anh trở lại...

Nhẹ chầm chậm phôi pha niềm tê tái
Cũng vừa đêm cảnh giới rực đèn lên
Bao rộn ràng, nhộn nhịp trải mông mênh
Khoả lấp nỗi bồng bềnh trên lượn sóng

Ngụm hơi sương, gồng vai, xù cánh mỏng
Lang phóng vào cõi động của trần gian
Tiếp tục nhìn thưởng thức cảnh xung quanh
Hầu tận hưởng, vén màn sương bao phủ

Khắp ngả đường dọc ngang xuôi dãy phố
Gặm nhấm lòng, trăn trở chuyện ngàn xưa
Cuộc tuần hoàn vũ trụ mãi thoi đưa
Thầm lặng lẽ theo bốn mùa biến đổi

Có giây phút tần ngần chân đứng lại
Ngắm nghía hình, rười rượi chảy vào sâu
Thuở hoang sơ trăng sáng trải lưng bầu
Nhưng lắm đổi hanh hao trùm sỏi đá

Còn nay thì đó đây nhiều rộn rã
Lại ẩn tàng êm ả gió đưa hương
Xưa thâm u dã thú hú từng cơn
Nay rải rác linh hồn rơi đáy vực...


"Hồn Lang thổn thức trong
cảnh giới thời nay…"


08/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm