nỗi lòng hồn lang về cõi thế (35)..
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (35)
Thời gian chậm trôi dần theo trăn trở
Đêm về khuya đây đó cũng thưa người
Cảnh nhạt tàn, xúc cảm nghẹn chơi vơi
Loáng thoáng ngậm ngùi chìm nơi tấc dạ...
Nghĩ ngợi nọ nầy đang hồi rỉ rả
Tạm phôi pha, buông bỏ, khuất vào sâu
Chim lạc đàn trơ trọi ửng hàn châu
Cất khẽ tiếng thả vào khung giá lạnh
Lang xoay mình, bước lần qua ngả vắng
Hướng ngoại thành xoải cánh nhẹ nhàng bay
Cõi thênh thang u tịch lững lờ mây
Gợi nhung nhớ dâng đầy trong tâm tưởng
Hỡi hồn thiêng Tộc Tổ! Hỡi ngàn thương
Có cảm thấu nỗi buồn mang thắt thẻo
Có hiểu được nghĩa ân tình gọi réo
Bóng chơ vơ nặng trĩu gót chân lê
Hỡi ngọn gió! Có hiểu đường dương thế
Cánh lạc loài lặng lẽ vó câu đưa
Giờ đây dối diện cảnh lạ người xa
Tay chới với giữa vật vờ sóng vỗ
Và ai có nghe cung đàn muôn thuở
Âm thanh sầu, nức nở trỗi từng cơn
Để chuỗi dài thao thức ngước hoàng hôn
Hình xưa cũ chập chờn nơi khoé mắt
Lắm bao lần cả bờ tim rung lắc
Nhịp u hoài chất ngất dưới canh thâu
Chẳng nghĩ gì, cũng chẳng hỏi tại sao
Nhìn dãy phiến xạc xào, sương nhểu giọt...
"Hồn Lang ngậm ngùi, trăn trở…"
09/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)