nỗi lòng hồn lang về cõi thế (40)..
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (40)
Niềm vọng Tộc phôi dần theo suy nghĩ
Lang giã từ, cảm nghĩa vị Thổ Thần
Cõi mịt mù lẳng lặng bước chân đi
Chim lạc tổ lê thê niềm hụt hẫng...
Mẹ Cha ơi! Vầng trăng ngàn toả sáng
Biết tìm đâu ủ ấm lại linh hồn
Để tim con nỗi buồn đau đăng đẳng
Thôi níu ghì trĩu nặng sớm chiều hôm
Cho khuya hết sầu đơn treo tĩnh mịch
Nghe côn trùng rả rích, nghẹn canh thâu
Nhìn mây trắng lưng bầu vương khoé mắt
Hứng ngọn vờn rung lắc rụng hàn châu...
Từ đêm đó vó câu dài hun hút
Lang miệt mài dõi ánh, thẳng đường bay
Khắp cả Ninh Bình, Sơn Tây, Vĩnh Phúc
Rồi Hải Dương, chuyển ngược đến Hà Tây
Qua Bắc Kạn lại quay về Hà Nội
Ghé Hòa Bình, vòng tới miệt Thái Nguyên…
Tốn nhiều công sức, truân chuyên mệt mỏi
Bóng hình thân! Ngõ lối chỉ màn đen...
Hỡi sương giăng! Hỡi niềm thương nỗi nhớ
Chất ngất đầy vò võ với hoài mong
Nay tha thiết tận cùng tình muôn thuở
Vậy mà sao ai nỡ rẽ chia dòng
Biết nơi nào con sông xưa nước chảy
Ta đến tìm để gặp lại hồn trăng
Cho thắt thẻo, bâng khuâng ngàn tê tái
Hoá lững lờ gió đẩy giạt xa xăm...
"Lang tìm bóng hồn người
thân trong mệt mỏi, vô vọng…"
14/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)