Poem logo
Poem logo

nỗi lòng hồn lang về cõi thế (45)..

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (45)

Nhiều lắm nàng ơi, vô vàn nhung nhớ
Đăng đẳng dài sống ở chốn âm ma
Nồng nàn thắm thiết, đậm đà muôn thuở
Cứ mãi hoài trăn trở tấc lòng ta...

Trăm năm dương thế, rời xa yêu dấu
Những chiều tà thả dạo hoặc ngồi đêm
Hình ảnh bóng ẩn tàng sâu tâm não
Biết có về, đau đáu vọng từng cơn?

Còn nơi ấy giữa hoàng hôn tắt nắng
Hay canh trường vắng lặng ngắm mây trôi
Có thổn thức ngậm ngùi chìm hụt hẫng
Thấm đẫm buồn trĩu nặng nỗi chơi vơi?

Tha thiết lắm Nương ơi! Nàng cũng hiểu
Bởi phận người đạo hiếu phải đành cam
Chấp nhận một lần lạnh tàn chăn chiếu
Để ngàn sau chẳng thiếu mảnh trăng vàng!...

Cha Mẹ ơi! Nghĩa ân tình cao trọng
Như suối nguồn, biển rộng trải mênh mông
Vòng cay nghiệt phũ phàng gây tan tác
Biết bao là dằn vặt cõi lòng con

Nay tiếng gọi thiêng liêng bầu cốt nhục
Giúp chuỗi dài day dứt, nghẹn đau thương
Được êm ái nhẹ nhàng buông bỏ hết
Theo kiếp đời biến đổi chẳng còn vương

Hồn con lạy song đường xin nhập xác
Dưới tàn cây phủ mát của sanh thành
Mai mốt này đường trần đầy rẫy lạ
Nghĩa thâm tình Cha Mẹ nặng cưu mang...


"Thế rồi Hồn Lang nhập hồn vào bụng
Mẹ chuyển kiếp đời dương thế..."


19/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm