nỗi lòng hồn nương về cõi thế (4)
NỖI LÒNG HỒN NƯƠNG VỀ CÕI THẾ (4)
Dài rong ruổi lan man hình kỷ niệm
Thắt thẻo sầu, nghèn nghẹn cả tâm can
Mê mỏi bước, tạm dừng chân rậm tán
Nhẹ thả mình chìm lãng giấc mơ sâu...
Lang yêu ơi! Chàng đang ở nơi đâu
Có hay biết dưới bầu khuya lạnh buốt
Cánh chim đơn đang co ro vò võ
Lắng nghe cây rỉ rả giọt sương buồn
Để rồi sâu thẳm cứ mãi trào dâng
Thương nhớ quá mảnh vườn thơ êm ái
Đôi bạn tình uyên ương ngày sớm tối
Quyện kề bên, chỉ mỗi quyện kề bên...
Nương tử ạ! Lặng lẽ giữa màn đêm
Nàng nằm đó, ánh nhung huyền ửng lệ
Còn bờ môi nỉ non lời khe khẽ
Tiếng của lòng, đau xé ruột gan ta
Đường dương thế biệt ly tình đôi ngả
Nhưng đá vàng muôn thuở chẳng hề phai
Khi bóng chiều chầm chậm khuất trời tây
Cũng là lúc thuyền quay về bến hẹn
Vòng mệnh số như sóng vờn trên biển
Đẩy lượn lờ ẩn hiện bọt chơi vơi
Tụ rồi tan theo nhấp nhố từng hồi
Tung trắng xoá và rồi kia vẫn thắm
Anh xa em niềm luyến lưu ngút tận
Lắm bao chiều nẻo vắng thẫn thờ vương
Lắm canh trường lặng lẽ dưới màn sương
Hình yêu dấu chập chờn, tim tê tái...
"Nương gặp Lang trong mơ…"
23/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)