Poem logo
Poem logo

nỗi lòng hồn nương về cõi thế (8.)..

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN NƯƠNG VỀ CÕI THẾ (8.)

Nầy ma nữ! Canh khuya đứng đó
Vẻ thẫn thờ, vò võ héo hon
Ánh buồn hướng vọng xa xăm
Dung nhan ảm đạm, bâng khuâng nỗi niềm

Chuyện bến nước, con thuyền xuôi ngược
Kể ta nghe hiểu được sự tình
Để coi giữa cõi lênh đênh
Cái gì có thể góp phần sẻ chia...

Ngài là ai? Đậm đà han hỏi
Trước cảnh đời trôi nổi của tôi
Duyên phần mệnh số ngài ơi
Uyên Ương rã cánh, mộng thời vỡ tan...

Mấy năm trước* có chàng khốn khổ
Cũng ngồi đây, nhung nhớ sầu đau
Và ta cũng thấy nghẹn ngào
Thương cho lận đận, nát nhầu tâm tư...

Nghe Thần kể sững sờ tê tái
Đúng là chàng, thuở ấy hồn Lang
Nghĩa Nhà ân Tộc nặng mang
Bước chân lặng lẽ trần gian để tìm...

Trải bao mùa cánh chim biền biệt
Bặt âm tin, có lẽ đã về
Đến nơi thấm đậm tình quê
Chuỗi dài vắng bóng, não nề đớn đau…

Nàng quyết định không sầu ngóng đợi
Chốn bụi hồng ngõ lối gần xa
Trước là mong gặp Mẹ Cha
Sau như may mắn Ta Bà tạm duyên...


*Thời gian ở dương trần.


"Hồn Nương quyết định tìm
Cha Mẹ và nhập lại cõi thế…"


27/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm