Poem logo
Poem logo

cánh gió vô tinh.

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Cánh Gió Vô Tình

Mìn đặt trên đường, xe tấp đậu
Rộn ràng lên xuống, ngóng xem sao
Em ngồi bên cạnh không di chuyển
Tôi cũng quen rồi cảnh sóng chao

Cô à! Nguy hiểm thấy ghê hông?
Nét lạ, vườn xa thẹn ửng hồng
Em sợ… rồi sao xe chạy được…
Nếu không có lẽ phải quay vòng…

Êm ả, nhẹ nhàng gió dạo hiên
Tình cờ đưa đẩy để rồi quen
Hoa không rực sắc hồng hương ngát
Lại nét Lan Chuông trắng dịu hiền

Đường cấm nên đành đi trở lại
Trà Vinh, bóng mát sóng đôi ai
Đến nhà quen biết, tình tao ngộ
Cánh nhạn ngàn phương trải bóng dàị..

Bao lần lên tỉnh ghé thăm em
Vo gạo, làm cơm, dáng thẹn thùng
Anh nghĩ một hồi dùng đấy nhé
Không thôi buồn lắm, nghĩ chơi chung

Ngày tháng qua dần, hướng vọng khơi
Vô tình đâu biết cạnh gần tôi
Nụ hoa e ấp lay bầu nhụy
Lắc toả dòng hương thắm đượm rồi…

Cuồng phong chợt đến, dậy ba đào
Từ giã, quê nhà, cuộc bể dâu
Chẳng hẹn khi nào anh trở lại
Em buồn suối biếc ánh ngàn đau…

Kể từ dạo đó đến bây giờ
Vắng bặt không còn trở bến trăng
Dưới bóng hoàng hôn nay chạnh nhớ
Nghe lòng vương vấn, thoảng bâng khuâng

Vì sao năm ấy lại quen nàng
Rồi cuốn xa mờ để lặng mang.


Nguyễn Thành Sáng

NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm