vương vấn mà thôi
VƯƠNG VẤN MÀ THÔI
Khá xinh xắn ửng hình trên khung ảo
Cánh hồn mơ thả dạo dưới trăng vàng
Niềm giá lạnh nhẹ nhàng đan chiếc áo
Nỉ non lòng đau đáu vọng trời xanh...
Khảy tiếng đàn, âm ngân lời thổn thức
Theo từng giây, từng phút điệp du dương
Dần lay động hàn sương treo lá cỏ
Xuôi canh trường quạnh quẽ thẫn thờ buông
Giọt đã nhểu nhưng làn chưa khô cạn
Vết loang dài dấu thấm hãy còn đây
Một chút nữa gió lay cành chầm chậm
Trả phiến mờ khuya vắng giữa vòng xoay...
Tôi vẫn còn đây đậm đà ý sống
Ngọn lửa còn nóng bỏng hực hừng tim
Còn ấp ủ mộng thuyền xuôi lồng lộng
Còn chập chờn khuấy động bóng thu đêm
Còn cảm xúc nghe em đàn khúc nhạc
Điệu thăng trầm bàng bạc ánh pha lê
Còn khao khát ngập bề treo sóng nước
Còn say sưa xoải bước tắm trăng thề
Nhưng đường của tôi đi giờ nhạt nắng
Khói lam chiều nằng nặng lững lờ trôi
Bao ước vọng một thời đà hụt hẫng
Xót xa nhiều, cay đắng lắm em ơi...!
Chẳng còn chi đầy vơi để dành tặng
Dìu mộng tình đến bến thắm vườn xuân
Đành lặng lẽ bên đường ôm nỗi nghẹn
Vương vấn nầy cuốn quyện gót lang thang...
16/12/2020
Nguyễn Thành Sáng