sân trường vời xa
SÂN TRƯỜNG VỜI XA
Sân trường từ thuở vắng em
Lá vàng xào xạc chao nghiêng trở mình
Trách ai cứ thế vô tình
Cuộc đời bỏ mặc thôi gìn giữ chi ?
Sân trường áo trắng dời đi
Anh gieo neo mộng sân si reo sầu
Ơi thời đi học thương nhau
Em ôm chiếc cặp đi mau không dừng
Sân trường anh khóc , ai mừng ?
Đôi chân bé dại ngập ngừng chốn nao?
Bốn mùa trời đất nôn nao
Trái tim thổn thức mùa sau vẫn còn
Sân trường buông nắng tươi non
Áo bay lồng lộng chưa sờn bờ vai
Ngẩn ngơ mơ ước lâu đài
Đôi ta quấn quýt ngày mai ấm lòng
Sân trường ngọn gió thong dong
Bây giờ kẻ nhớ , người mong bây giờ?
Ngẫm xem thế giới dại khờ
Đời anh như một ván cờ dạo chơi
Sân trường mồn một đau đời
Bài thơ nhét tập tim rơi thẹn thùng
Buồn là ẩn số không chung
Trăm năm sợi chỉ tương phùng là đâu?
Sân trường đau đáu nghiêng sầu
Em xa hơi thở trôi mau phương buồn
Đôi chân giẫm bóng bốn phương
Đầm đìa nước mắt ngôi trường đánh rơi
Ngày 19/2/2021
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 523 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|