bốn mùa vẫn đợi
Em vẫn đợi dẫu HẠ vàng nắng trải
Ve nỉ non hát mãi khúc tình nồng
Một con đò nhỏ xíu cắm ven sông
Sóng nghiêng ngả sóng bềnh bồng sóng gợn
Em vẫn đợi hương THU về mơn trớn
Lá vàng bay ngả ngớn đụn khói chiều
Dế say mèm giữa đêm vắng liêu xiêu
Đàn tích tịch khúc nhạc Kiều ai nảy
Em vẫn đợi đợi đến khi tan chảy
Ngọn gió ĐÔNG khe khẽ vẫy hoa Đào
Bầy chim chuyền trong đám lá lao xao
Đợi anh đến cồn cào từng hơi thở
Em sẽ đợi thềm XUÂN vừa hé mở
Cỏ nồng nàn bỡ ngỡ nảy chồi non
Nắng dịu dàng tô thắm đẹp màu son
Anh ào đến khi ngày còn chưa tắt.