thơ thẩn áo dài
THƠ THẨN ÁO DÀI
Anh một thời mê mẩn chiếc áo dài
Ngày em hồn nhiên đi ngang cửa lớp
Nắng sớm mai trái tim thời hồi hộp
Đôi mắt mở to trời đất gieo vần
Em tinh nghịch trêu đùa ở góc sân
Con bướm vàng thả tơ vương thơ thẩn
Thương bọc trái cây cóc , xoài , ổi , mận...
Bịch muối ớt ngon hòa quyện nỗi lòng
Anh ngây tình lãng mạn với đường cong
Tình nẩy mầm nuôi thời gian khôn lớn
Em như đóa hoa thơm tho mơn mởn
Tóc chấm vai yểu điệu mộng bay về
Thú thật , tim anh vun xới say mê
Cày mộng văn chương đắp bờ yêu dấu
Ngọn gió reo thi thì thầm nương náu
Má em hồng đời muôn thuở ngây ngô
Em giẫm hồn anh mảnh đất hoang sơ
Áo dài mỏng phất phơ giai điệu lạ
Anh giả vờ cúi mình nhặt chiếc lá
Trông dấu chân non mồn một in đều
Anh một thời vun vén một tình yêu
Mở miệng ra rồi ấp a ấp úng
Ngoảnh lại tháng năm một trời vỡ vụn
Sương khói mịt mờ lãng đãng vời xa
Ngày 10/4/2001
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 354 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|