đồ cổ
Hết cái thuở ngông cuồng và rồ dại
Tôi trở về là một kẻ trầm ngâm
Người ta bảo tôi nửa dại nửa hâm
Mới không thích lại sưu tầm...đồ cổ
Nàng của tôi đã đôi lần đổ vỡ
Gái nạ dòng gặp được gã trai tân
Vì yêu nàng nên chẳng chút phân vân
Rộng vòng tay ôm luôn bầy con nhỏ
Nàng đã qua thuở vàng son rực rỡ
Nhưng vẫn còn khá sắc sảo mặn mà
Vốn chẳng thuộc hàng cá lặn chim sa
Vẫn khiến đắm say bao loài ong bướm
Mẹ cha giận tôi tính tình ngang bướng
Cãi lại lời sắp đặt chuyện cau trầu
Nên quyết tâm không chấp nhận “nàng dâu”
Cho đến khi nhìn thấy “bầy cháu nội”
Như chim non ríu rít không biết mỏi
Hết ơi ông rồi lại đến ơi bà
Nên cuối cùng đành mở rộng cửa nhà
Để tôi được sánh đôi bên... đồ cổ!