người lạ hỡi
Cho em mượn bờ môi run run rẩy
Đặt nhẹ nhàng vào đấy một nụ hôn
Thềm ngực rộng vai trần không che đậy
Lửa đam mê đốt cháy cả linh hồn
Cho em mượn vòng tay êm êm ái
Cả ánh nhìn hoang dại xoáy vào tim
Gieo đắm đuối khát khao này còn mãi
Để ngàn năm bờ nhớ sóng đi tìm
Cho em mượn cánh chim không biết mỏi
Theo mây trời mải miết dõi hoàng hôn
Tình hư ảo về theo làn sương khói
Đem ái ân xoa dịu những giận hờn.