xin hạ đừng đi
Em vội qua giữa mùa thương nhớ
Phố cô đơn đứng lặng nghiêng sầu
Quãng đường dài hắt hiu gió lạnh
Ngóng trông ai mưa đổ trắng ngần
Ngày hạ đi mây trời thay sắc
Gió khẽ lùa hoa phượng nhẹ rơi
Tiếng ve ngân mỏng manh già yếu
Ảm đạm buồn rưng rức biệt ly
Có phải chăng hạ đã qua rồi
Chút vu vơ đâu đấy nỗi buồn
Hay bởi vì ta còn thương nhớ
Đôi mắt xưa bối rối nhìn nhau
Rồi ngày mai tựa giấc chiêm bao
Muôn nẻo đường lạc vào nỗi nhớ
Màu phượng đỏ một lần im ngủ
Em đi rồi nhớ lắm hạ ơi...!!!