mưa chiều mùa hạ
Thời gian, và khi năm tháng cứ qua đi
Nhớ một mùa có lá vàng rơi trên tuổi thơ
Con ngõ nhỏ, trưa nắng hè giữa thênh thang gió
Cưỡi trâu về, áo phanh trần đỏ ngực đường quê
Thời gian, và những vòng xoáy tất bật của cuộc đời
Tôi đã đi, sống và yêu thương... trong cuộc đời hối hả lo toan
Nhớ trái bần chua, ngất ngây cười hồn nhiên răng sún
Mới thấy mình mất đi một thời xưa cũ
Nay tôi đứng nơi đây, giữa bầu trời cao rộng của thời gian
Trên ánh mắt xa xăm, thắm cơn mưa chiều mùa hạ
Tôi nhận lại cả một trời nuối tiếc
Của một mùa tuổi thơ sẽ rời xa...!!!