không đề
Tác giả:
Daocongdien
KHÔNG ĐỀ. Tôi giam giữ trong tôi. Một điều bí mật. Chôn thật sâu. Khóa thật chặt. Sẽ không cho ai nhìn thấy đâu. Một bí mật đơn sơ. Giúp tôi vượt qua. Lắm cung bậc bổng trầm đời sống. Bí mật ấy là gì ư? Tôi chỉ cần...
|
khúc đầu tháng sáu
Tác giả:
Daocongdien
KHÚC ĐẦU THÁNG SÁU. Châm điếu thuốc cuối đường chờ phượng đỏ. Tháng Sáu này nhắc nhớ cũng bằng không. Mưa lỡ tạnh buổi tình đành cơ nhỡ. Đóa vô thường héo quắt lối triền sông. Gió nguôi ngoải trên cành nhiều thơ vậy. Sao...
|
khúc đợi
Tác giả:
Daocongdien
KHÚC ĐỢI. Hạt bụi ngủ vùi trên vai. Theo chân lữ khách. Vào quán trưa gọi rượu ra ngồi. Chiều tà bóng xế. Bình cạn cốc nghiêng xa thẳm chân trời. Ai bước qua dâu bể hồn tôi. Tôi nổi trôi tìm dấu non ngời. Ngoài hiên chưa...
|
khúc gian tấu trên sân ga
Tác giả:
Daocongdien
KHÚC GIAN TẤU TRÊN SÂN GA. … Đứng bên phía bờ vực này. Tôi nghe thời gian nghiêng, đổ. Tiếng còi rời sân ga ngập gió. Giọt lệ giấu sau nụ cười. Ngụy trang giữa muôn mặt người. Nếp nhăn chôn dưới nụ hôn lặng. Đứng bên...
|
khúc đàn hạ
Tác giả:
Daocongdien
KHÚC ĐÀN HẠ. Nếu uống giọt kỷ niệm xưa để sống. Da thịt tôi sẽ hóa trường sinh. Tha hồ chạy bởi địa cầu rất rộng. Nhắc tên mưa hòng nhớ tên mình. Nếu phải đem tình yêu giấu vào trong cỏ. Trái tim dòng sông có đập giùm...
|
khúc kết ở cung trưởng
Tác giả:
Daocongdien
KHÚC KẾT Ở CUNG TRƯỞNG. Ta dắt tay em. Đi dọc cơn mưa báo mùa. Nhặt dăm vỡ nắng cài lên tóc. Bất giác khóc cười như hai kẻ ngốc. Hành trang còn gì ngoài hạnh phúc. Khổ đau. Nằm đây dưới muôn ánh sao. Ta ngắm nhau mắt...
|
khúc lãng đãng
Tác giả:
Daocongdien
KHÚC LÃNG ĐÃNG. Sài gòn lâng lâng theo bánh xe vòng. Có con chuồn chuồn dẫn ta đi rong. Hình như chầm chậm vương lên mí mắt. Một khúc nhạc cầm dạo trắng dòng sông. Là ta một mình là ta đám đông. Lúc đi trống rỗng nay về...
|
không đề hai khổ
Tác giả:
Daocongdien
KHÔNG ĐỀ HAI KHỔ. Đã quên cách gieo trồng những hạt kê ngọt ngào. Kịp đem tặng tiếng sẻ non chiếp chiu trên mái ngói. Chẳng còn đủ hào phóng nhẹ đặt tờ bạc lẻ nát nhầu. Vào lòng bàn tay người đàn bà ăn mày ôm đứa con hấp...
|
khúc khuya dương cầm
Tác giả:
Daocongdien
KHÚC KHUYA DƯƠNG CẦM. Nẻo khuya. Lối gió. Phố đèn. Mượn mùa, và lá, ngồi quên tuổi này. Quên giờ. Quên phút. Quên giây. Quên chòm phượng đỏ trút gầy. Vào ngơ. Ngồi mê man giấc dại khờ. Vui. Buồn. Giận ghét. Là chờ hoang...
|
không còn lại gì
Tác giả:
Daocongdien
KHÔNG CÒN LẠI GÌ. Tâm hồn còn gì ngoài đoàn lạc đà. Lưng người lữ hành thồ những thi ca. Về lại phương đông tặng nàng ngọc ngà. Chiến tranh còn gì ngoài cánh sao côi. Xương cốt bùng lên đốt cháy góc trời. Những gươm giáo...
|