kính thiên văn
Tác giả:
Daocongdien
KÍNH THIÊN VĂN
chiếc kính thiên văn
mang các hành tinh
về với nhà khoa học
để lên đến những vì sao
người tiền sử
làm thơ
ĐCĐ
|
là hôm về rừng sác
Tác giả:
Daocongdien
Bụi trần mốc meo áo phố. Phủi vai trút nắng thị thành. Hành trang ba lô cóc nhỏ. Ghé rừng kiếm chút trong, xanh. Hải đảo đêm nay có lẽ. Tâm tư thức với sao khuya. Biển vừa gào tên ai thế. Triều lên tuổi nhắn ta về? Chân...
|
là mãi một vầng trăng
Tác giả:
Daocongdien
LÀ MÃI MỘT VẦNG TRĂNG. Đêm Kiên Giang trăng giăng ngang đường cấy. Xuồng chòng chành em thả giọng hò bay. Vành trăng lượn, nét ngài cong quá thể. Tôi sững nhìn rễ mạ tủa trên tay. Hai đường cấy cách nhau tầm tóc...
|
lan man
Tác giả:
Daocongdien
LAN MAN. Tôi biết có bài thơ chỉ chứa một thế giới. Tên bài thơ do giun dế đặt cho. Khi nào nhánh hoa trên tay em héo úa. Chính là điều bài thơ vẫn ngợi ca. Tôi viết một khúc hát về em. Nốt nhạc đầu tiên kéo dài mười...
|
là nơi ta về
Tác giả:
Daocongdien
LÀ NƠI TA VỀ. Không còn mùa hạ để ai tiếc nữa. Dắt cơn mưa giã từ phố, về thôi. Em, thường khi vẫn ngồi tư thế đó. Gió bay qua chào lấy lệ, về thôi. Ta không ghé dòng sông đang bận bịu. Chở tháng tư mãi xuống chợ hoàng...
|
lại sài gòn nhớ đà lạt
Tác giả:
Daocongdien
LẠI SÀI GÒN NHỚ ĐÀ LẠT. Ta trốn phố em thường mê mẩn biển. Nắng và mưa chóng mặt lại xoay vòng. Chỉ khi ngủ mùi tóc còn nguyên vẹn. Ta bỏ rừng em khăn áo lên non. Ta người quê lúc em dân kẻ chợ. Cái xa xăm dần nên vóc...
|
lại nghĩ về thời gian
Tác giả:
Daocongdien
LẠI NGHĨ VỀ THỜI GIAN. Đừng đánh cắp đôi mắt của nhau. Dẫu bầu trời kia chỉ là giả định. Nơi ai đó đang chờ mình – lâu lắm. Hoặc chỉ còn vỏn vẹn vài giây. Thời gian, hay, một kẻ thích đùa dai. Khảm lên thịt da đêm nếp...
|
kinh khuya 2
Tác giả:
Daocongdien
KINH KHUYA 2. Tôi cần hơi thở đêm. Như cần lời nhắc nhở. Biên giới cách ngăn đã vỡ. Áp tai lên mỗi tế bào nghe run rẩy trái tim em. Tận cùng thịt da kia bí ẩn một ngôi đền. Bàn tay tôi nghìn năm khát khao khám phá. Mở dè...
|
là hôm về thị xã
Tác giả:
Daocongdien
LÀ HÔM VỀ THỊ XÃ. Vắng tiếng rao dỗ ấu thơ ngủ, thức. Dấu guốc thơm chừng thất lạc trong mùa. Bầy câu gù trốn biệt vào cổ tích. Thị xã nằm hiếm muộn cả cơn mưa. Lơ mơ hỏi mảng rêu phong mái ngói. Gặp đìu hiu vương vít...
|
kinh khuya
Tác giả:
Daocongdien
KINH KHUYA. Tâm hồn tôi là căn nhà bỏ hoang. Mỗi chiều tắt phập phồng chờ gọi cửa. Em xấu hổ lách vào khơi ấm lửa. Khép thơm tho trên mười ngón tay hờ. Trải tuổi mình tôi đón lại tôi đưa. Nguyện ham hố được cùng nhau...
|