khúc gian tấu trên sân ga
KHÚC GIAN TẤU TRÊN SÂN GA
… Đứng bên phía bờ vực này
Tôi nghe thời gian nghiêng, đổ
Tiếng còi rời sân ga ngập gió
Giọt lệ giấu sau nụ cười
Ngụy trang giữa muôn mặt người
Nếp nhăn chôn dưới nụ hôn lặng
Đứng bên phía này và nắng
Nhón tay gỡ xuống cơn buồn ngủ đêm qua
Ở cuối đường ray nhập nhòa
Một trái tim hằng chăm chỉ đập
Hơi thở thời gian gấp gáp
Tôi chìa tay ra ngoài khung cửa mùa hạ bỏ quên
Giữ hộ em hạt bụi ưu phiền
Dưới chân đất sói mòn tan chảy
Bóng vàng phai và bóng em đứng đấy
Hôn lên bậc thềm rêu xưa
Hôn lên chỗ ngồi mưa dội nắng thưa
Hôn lên bao nghi ngờ đau đớn
Xin cánh môi khô chạm làn môi tưởng niệm
Nâng niu lần cuối này, rồi thôi
Tiếng còi tàu đầy gió, để vơi
Dành tặng những ai không ở lại
Những toa chở những phận người đi mãi
Trong mắt em đã bóng chiều
loang …
ĐCĐ