ngỡ hương quê
Tâm sự trời mây khe khẽ thơ
Vội đưa tay níu để ai chờ
Ngồi nghe sông núi hồn như lặng
Hứng chút dịu ngọt ngỡ hương quê
Ôi chao ! Trời xanh ta tìm ngươi
Mát quá tuổi xuân của muôn đời
Đẩy gió mênh mông ngày xưa lạ
Ven đường cây cỏ hát du dương
Khúc vui thầm nghĩ bởi thác reo
Hòa bản tình ca nốt trầm theo
Rơi mà không vỡ sao trôi nổi ?
Vương nắng giấu nhìn trong mắt gieo
Rồi một mùa thu đứng đợi chờ
Nhưng kìa ai vội vã thờ ơ !
Bao nhiêu quen biết tan tan hết
Trong chỉ trời xanh trong núi thơ …
Bảo Lộc 30-4-1998