độ ta không độ nàng
Chàng gõ mõ tụng kinh niệm Phật
Gốc bồ đề hướng Phật quy tâm
Ngờ đâu duyên số gieo mầm
Lạc hoa lưu thủy đau âm ỉ đời.
Cõi hồng trần duyên thời nặng gánh
Phận hồng nhan một mảnh truân chuyên
Chàng cầu Phật pháp vô biên
Làm sao dám bỏ nên duyên với nàng?
Nàng dẫu biết chẳng mang oán hận
Vẫn một lòng mấy bận xuân qua
Để rồi số kiếp không tha
Nàng liền mất mạng lìa xa trần đời.
Chàng ở lại hỡi ơi đau khổ
Oán Phật Đà sao độ mỗi chàng
Cớ gì bỏ sót hồng nhan
Để hoa bỉ ngạn úa tàn xót thương.
Tu một kiếp tơ vương chẳng dứt
Cõi hồng trần nhất mực vô thường
Tiếng mõ chất chứa sầu thương
Bồ đề rũ lá đêm trường bi ai.
Chàng đời này không màng tình ái
Nguyện kiếp sau mãi mãi bên nàng
Vì nàng đội chiếc khăn voan
Cà sa vứt bỏ cùng nàng nên duyên.
Bài này đã được xem 836 lần
|
Người đăng:
|
Vong Sầu
|
|
|