không tựa
Qua lối cũ vào thôn xóm nhỏ
Về chốn xưa đã bỏ từ lâu
Nghĩa trang ai khóc ai sầu
Bờ mi nhỏ lệ buổi đầu đắng cay
Buổi ban sớm ai về gác nhỏ
Viết lên tâm sự nhỏ mà to
Tiếng yêu sao quá đắn đo
Người ơi cho hỏi bao giờ mới vui
Triệu đóa cúc mang về dưới nguyệt
Tưởng nhớ nàng trăng khuyết một vầng
Yêu thương yêu đến mấy ngần
Nhưng người đáp lại lệ ngân một mình
Chiều chủ nhật ta về xóm nhỏ
Ta hỏi rằng ai đó gặp ta
Mà sao nước mắt lệ nhòa
Giờ em hóa đá hóa hoa bên đường
Bài này đã được xem 432 lần
|
Người đăng:
|
Thử Trí
|
|
|