hoa tím còn đâu (on a dead violet)
ON A DEAD VIOLET
by Percy Bysshe Shelley
The odor from the flower is gone
Which like thy kisses breathed on me;
The color from the flower is flown
Which glowed of thee and only thee!
A shrivelled, lifeless, vacant form,
It lies on my abandoned breast;
And mocks the heart, which yet is warm,
With cold and silent rest.
I weep--my tears revive it not;
I sigh--it breathes no more on me:
Its mute and uncomplaining lot
Is such as mine should be.
.
HOA TÍM CÒN ĐÂU
Hương hoa không còn nữa
Như hơi thở môi hôn
Sắc hoa không còn nữa
Như nụ cười vô hồn
Héo hon và trống rỗng
Trên lồng ngực bỏ rơi
Ghẹo trái tim còn nóng
Bằng lạnh lùng, im hơi
Tôi khóc – không sống lại
Thở dài – nó lặng yên
Câm nín và chịu đựng
Là của tôi đương nhiên.
.
Trần Đức Phổ phỏng dịch