đọc thơ nguyên đỗ
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Thơ người hay quá là hay. Càng đọc càng thấy say ngây cả người. Lúc lên cao vút tận trời. Lúc trầm lặng cả đất trời lặng thinh. Lúc tình tứ - lúc bồng bềnh. Ai trôi vào đó - hoá thành giấc mơ. Đọc xong cứ mãi ngóng...
|
băng hà và đất hứa
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Trời lạnh lắm đừng ra đường người nhé. Chẳng có ai sưởi ấm được lòng đâu. Đông lạnh lùng chẳng thể hiểu vì sao. Đôi trái tim cứ đò dần lên thế. Em ao ước đứng gần bên... nói khẽ. Ôm em đi ta sưởi ấm lòng nhau. Tay em...
|
tiếng đàn đêm
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Tiếng đàn hay tiếng thở than... Mà trong thanh vắng - đêm hoang thì thầm. Uẩn tình tiếng đục tiếng trong. Lượn lờ dạo mãi đêm đông ven đồi. Gối buồn một mảnh trăng côi. Nhòa trên kẽ lá bồi hồi phím tơ. Thả vào đêm tối...
|
nụ xuân
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Về đi anh. Mộng chẳng đành. Về đi. Gót đã lạnh tanh lối buồn. Sương rơi. Chốn cũ hoang đường. Về đem gối mộng. Ra vườn. Hoàng Lan. Giữa mùa trăng. Lắm đa đoan. Tình nào đã khuất. Đừng mang. Nặng lòng. Về đi anh...
|
thăm hà nội mùa đông
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Trời lạnh lắm Hà Nội mờ hơi thở. Vun vút buồn gió tẻ ngắt từng cơn. Anh và em bước vội vàng trên phố. Ướt đường rồi xóa sạch vết tình thơ. Cây co rúm vươn tay ra quờ quạng. Đọng giọt buồn nằng nặng suốt mùa đông...
|
viết cho em tôi
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Viết gì đây khi trong lòng buồn thế. Vừa chia tay tiễn biệt một người thân. Trời u buồn nên mây gió phân vân. Đi đâu nhỉ gửi tình về đâu nhỉ ? Ngày tết đến pháo giao thừa sẽ nổ. Còn nghe không ... hay xa mãi bạn bè...
|
hoa xoan
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Thủa ấy em mới 15. Hoa Xoan chưa kết trăng rằm với em. Vẫn là con nhóc lọ lem. Trên cành Xoan có cô em cùng ngồi. Thề rồi thoang thoảng hương rơi. Tìm vùng nhớ cả một thời lớn lên. Trăng tròn vành vạnh một bên. Em...
|
không thể
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Tôi muốn Người quên tôi. Quên chiều trên biển lặng. Quên con đường hoa nắng. Quên lời thì thầm luôn. Tôi muốn đêm đừng buông. Để nhạt mờ sao biển. Gió cũng đừng lưu luyến. Lời ca nào hôm qua. Thủa ấy hãy bay xa...
|
từ
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Từ gió gọi bàn chân. Ru em đi rất nhẹ. Từ tình nhiều lý lẽ. Nên nụ hôn vừa nồng. . Từ chiều Hạ mưa giông. Trôi cả vùng thơ thẩn. Từ kiếm tìm bất tận. Quên cả mình hôm qua. . Từ gói lại xót xa. Chỉ niềm vui vòng xuyến. Từ...
|
chiều nao
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Trên cát chiều nay. Dấu chân đâu rồi. Chiếc vỏ xò trơ trụi. Sóng ru hời nghìn năm lời tình gian dối. Anh chiều nay có còn nghe câu hát vời vợi. Rằng em hỡi...hãy mãi là của anh. Khi yêu nhau mắt biển thật xanh. Tóc em loà...
|