suối và hoa
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Hỏi ai sao đứng một mình. Để con suối nhỏ buồn tình hắt hiu. Bên bờ hoa nở bao nhiêu. Kìa con bướm trắng dập dìu ghé thăm. Sao lòng nỡ để tình câm... Soi chi một bóng cho con suối buồn. Rủ cô em đến soi cùng. Cho...
|
rất thực
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Giữa những xa xôi. Riêng tôi rất thực. Ở trong chuẩn mực. Ta lại giản đơn. Đường sẽ rộng hơn. Bàn chân bé nhỏ. Đời bao gian khó. Ta vẫn thật thà. Ở giữa muôn hoa. Nụ tình mới nhú. Trời nhiều tinh tú. Sao nào của...
|
ru tình
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Ru hời một giấc mơ tiên. Ngủ đi người nhé giữa miền Bồng Lai. Đêm 30 em ru hời giấc ngủ. Trăng trong lòng em một nửa. Một nửa em làm võng ru anh. Ru bồng bềnh cho gío cứ vờn quanh. Đêm khe khẽ luồn mình vào giấc ngủ...
|
quê hương mình đẹp quá
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Khi mẹ ra đời. Bà ôm mẹ chạy giặc. Đôi gánh oằn trên vai -gánh theo nỗi nhọc nhằn năm tháng - Chén cơm chỉ đủ cho mẹ ,còn bà ăn rau đắng - mẹ đã lớn lên từ đó giữa lòng bà. Khi anh ra đời. Cha cõng ở trên vai - cha cày...
|
ra đời
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Hôm nay 14 tháng 3. Ngày mai Mẹ tớ sinh ra tớ nè. Ngó trời - ngó đất thích ghê. Xin thề không khóc - Chỉ mê văn vần. Người ta nói tớ cù lần. Tớ cười chỉ biết góp vần thơ chung. Người ta coi trời bằng vung. Còn thơ của...
|
sông khuya
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Con sông chở nặng hẹn hò Chở Trăng đến tận bến đò nửa khuya Trên sông thuyền chẳng muốn về Vẳng nghe đâu đó đê mê lời tình Coi kìa tím thẫm Lục Bình Lời yêu ai thả - tang tình ngập sông Lụa là làn gió hư không Cuốn theo ân...
|
sài gòn giá lạnh
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Lòng đâu có gía băng. Sao Sài Gòn lạnh quá. Hay nỗi đau băng gía. Đời chia đều nhân gian. Người Sài Gòn chưa từng qua băng gía huy hoàng. Nắng ươm vàng và trời xanh ngắt. Nụ cười trắng trên làn da bánh mật. Mây chỉ...
|
sợi tình huyền thoại
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Sài Gòn trái mùa chợt nhớ nàng Bân. Nên sợi len mềm che trời lạnh đấy. Ngày xưa ta thương chàng đến vậy. Đan suốt mùa đông hơi ấm của mình. Một mảnh khăn len thành ngọn lửa tình. Cảm thông lòng người lạnh không nỡ dứt...
|
sài gòn ngày và đêm
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Sài Gòn ban ngày sôi như núi lửa. Xe chạy cuốn gió , dừng lại tắc đường. Người đông như nêm , ngột ngạt hơi thở. Bóng cây dưới nắng mờ bụi ngác ngơ. Người quen gặp nhau không kịp cười mỉm. Giơ tay làm hiệu đã khuất...
|
ru bằng tiếng sáo
Tác giả:
Thanh Thanh Ngọc
Con diều nào đứt giữa trời. Lạc loài tiếng sáo nửa vời thở than. Rằng xưa dan díu trăng vàng. Giận hờn mây đã che ngang lối nhìn. . Chém vè đêm kiếm người tình. Nàng đâu không thấy chỉ mình buồn xo. Ngó xa chỉ thấy...
|