Poem logo
Poem logo

sài gòn ngày và đêm

Tác giả: Thanh Thanh Ngọc
Sài Gòn ban ngày sôi như núi lửa
Xe chạy cuốn gió , dừng lại tắc đường
Người đông như nêm , ngột ngạt hơi thở
Bóng cây dưới nắng mờ bụi ngác ngơ

Người quen gặp nhau không kịp cười mỉm
Giơ tay làm hiệu đã khuất tầm nhìn
" Yêu anh không ? nhăn tin điện thoại nhé
Dòng tin chỉ có chữ " NHỚ " thế thôi

Một "chung cư " ngất ngưởng đứng nhìn trời
Vừa xênh xang cứ ngỡ mình cao ngất
Chưa kịp nhìn quanh đã thấy ngay tầm mắt
" Cao ốc văn phòng " sừng sững ngang vai

Sài Gòn bây giờ hay Sài Gòn ngày mai
Cũng hối hả như trước giờ sung trận
Dừng đèn đỏ bỗng ngạc nhiên . Hay thật
Vừa nghe câu hát khẽ "yêu lắm Sài Gòn ơi "

Nắng bụi tiếng ồn rồi cũng qua thôi
Sài Gòn hoàng hôn trở mình như vũ điệu
Trăng vẫn đẹp bến sông yên ả quá
Ly cafe quán cóc chào nhau toàn sinh viên

Những điều ban ngày không nhớ , ban đêm lại chẳng quên
Xong mọi việc chúng mình xuống phố nhé
Nhìn đất trời và chẳng cần nói khẽ
Yêu Sài Gòn và yêu nhất em tôi

Đêm Sài Gòn gió thả lá vàng rơi
Đèn Lồng giăng như hoa đăng ngày hội
Vương Cung Thánh Đường lặng im bối rối
Chúa trên trời không kịp nghe lời tỏ tình của mọi con chiên

Sài Gòn ngày và Sài Gòn đêm
Là hai nửa khớp nhau thành cuộc sống
Dân Sài Gòn ban ngày rất sôi động
Nắng vừa nhạt chỉ còn nhớ người yêu

Thanh Thanh Ngọc

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm