trở về
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Tàn chiến cuộc anh trở về phố cũ. Co ro ngồi trong góc chuyến xe khuya. Áo thương binh không ngăn được gió lùa. Trong cơn đói_ đói tình người san sẻ. Mười tám tuổi học trò chưa đủ lớn. Bốn tuổi đi hoang chẳng níu được...
|
tình mùa đông
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Em ở nơi nào em đến đây. Mang về mấy lọn gió heo may. Cho anh cứ ngỡ mùa thu tới. Đã mấy chiều qua vạt nhớ đầy. Tình đã xa rồi xa quá xa. Nỗi lòng theo gió gọi mưa qua. Gửi bao thương nhớ về nơi ấy. Có giọt chiều hoang bóng...
|
tĩnh tâm
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Phật trong ta quỷ cũng trong ta. Gần chẳng gần xa cũng chẳng xa. Lục dục đắm tình sinh ngạ quỷ. Tam căn thọ giới khởi Di đà. Tâm hồn thanh tịnh ưu phiền diệt. Thể xác nhẹ nhàng bệnh tật qua. Sinh tử hồng trần ai tránh...
|
tranh đời
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Kiếp người hỏi đóng bao nhiêu vai. Khôn dại cuồng ngông diễn thật tài. Từ lúc sơ sinh khi tạ thế. Kịch đời sân khấu diễn viên hay. Anh diễn viên tôi cũng diễn viên. Dòng đời sàng sải mới nên duyên. Buồn vui giận ghét yêu...
|
tôi yêu đất nước quê hương tôi
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Tôi yêu đất nước quê hương tôi. Năm tháng buồn vui lặng lẽ trôi. Dưới tán dừa xanh soi bóng rũ. Chiều về đôi bạn sánh chung đôi. Tôi yêu đất nước quê hương tôi. Lối cũ rộn ràng hoa nắng soi. Khóm trúc lao xao làn gió...
|
trả lại em tôi ...
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Trả lại em tôi dòng nước sạch. Hàng dừa lá rũ bóng sông xanh. Rủ nhau tắm mát chiều tan học. Nhìn cánh diều bay mộng ước lành. Trả lại em tôi rạch nước lành. Dưới bờ đê nhỏ mạ tươi xanh. Nhấp nhô lượn sóng chiều say...
|
trăng
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Đêm nay trăng sáng quá trăng ơi. Hãy xuống cùng ta ngẫm sự đời. Vài chén rượu nồng chưa đủ lễ. Đôi chung tửu nhạt há say rồi. Dạt dào tri kỉ thiên bôi tửu. Ngây ngất cố nhân vạn ý lời. Cái nghĩa ân tình sao nặng nhẹ...
|
trở về 2
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Anh đã trở về quá nửa đêm. Vĩnh hắng nơi ấy thật êm đềm. Ngoaì kia hoa sắp tàn trong gió. Đây chiếc lá xanh rơi trước thềm. Hờ hững nắng chiếu se sắt lạnh. Thẫn thờ sợi nhớ gơị buồn thêm. Ngươì đi mang tấm lòng thanh...
|
tri kỷ
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Lặng lẽ mình ai tận cuối trời. Tìm người tri kỷ thấy mù khơi. Vần thơ sái luật khôn gieo lại. Lời nhạc lỗi đàn lỡ thả trôi. Tức cảnh ta đành cam phận bạc. Sinh tình người há chịu đơn côi. Cố nhân chốn cũ trăm ngàn lối...
|
tình trương-mỵ
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Tiếng sáo ru hồn mộng án thư. Đêm mô khắc khoải đến đêm chừ. Thuyền trăng lạc bến - thì thôi vậy ! Bóng nguyệt chia đường – lại thế ư ? U uẩn tình Trương lòng héo hắt. Úa sầu duyên MỴ dạ tương tư. Chữ tài chữ sắc...
|