thơ như phương
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Như giọt mưa thu tí tách rơi. Hoàng hôn lặng lẽ ở bên đồi. Ửng hồng mây váng chiều thu tới. Phảng phất mùi hương gió lả lơi. Hiu hắt heo may buồn sợi nắng. Ươm mơ rừng vắng nghe chơi vơi. Ở đây sương muối mờ nhân ảnh...
|
se sắt
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Lơ thơ hẻm núi vệt sương mờ. Bảng lảng dăm làn mây vẩn vơ. Đôi cánh nhạn bay về bến mộng. Vài con đò lạc giữa sông mơ. Tao nhân xao xuyến hồn thơ cũ. Mặc khách mơ màng bóng phố xưa. Đếm bước chân lòng nghe khắc khoải...
|
tản mạn xuân về
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Thóang chốc mà xuân sắp đến rồi. Tháng ngày vun vút tựa con thoi. Long đong kẻ khó tìm cơ sống. Tất bật đứa giàu đua lối chơi. Đó trẻ học đòi- yêu -sống thử. Đây già cũng muốn –tí- cho vui. Ba sinh mấy vạn nào ai biết...
|
thơ tình
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Mẹ cho ta vóc dáng hình người. Năm tháng buồn theo tiếng ạ ơi. Kí ức xưa từng trang sách vở. Chữ tình sao cứ mãi rong chơi. . Trời sinh ta /nghiệp thơ đeo đuổi. Lỡ vướng rồi hai chữ nợ duyên. Dạ hỏi long khi nhớ...
|
say xuân
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Đêm qua say khướt với nàng xuân. Tỉnh dậy vươn vai gối mỏi giần. Chén chú chén anh không đợi lượt. Câu kia câu nọ chẳng chia lần. Tay qua chân lại vui ra phết. Mắt liếc môi đưa sướng mọi phần. Đánh giấc mơ hoang hồn túy...
|
thiền
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Đôi lúc nghe tâm muốn tọa Thiền. Quay về nẻo tịnh với thần tiên. Mảnh đời thế chấp thân vay mượn. Hạt bụi lăn tròn cốt giữ nguyên. Nhắm mắt cho tình xa tục lụy. Lặng hồn gọi ý nhập tham thiền. Cớ sao duyên nợ còn...
|
say
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Hoa nắng vật vờ dọi bóng cây. Nhớ ai da diết gió thu gầy. Câu thơ trên giấy lời đong cạn. Giọt rượu tràn môi mộng chửa khuây. Sông núi phân ly đà mấy hệ. Tơ duyên rạn vỡ tự bao ngày. Xuân qua...
|
suối mơ 2
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Phố núi trên cao gió lạnh nhiều. Tách cà fê nhỏ giọt buồn thiu. Mưa bay lất phất ngoài khung cửa. Khói thuốc hững hờ sợi hắt hiu. . Góc nhớ chông chênh giọt nắng vàng. Nỗi lòng u uẩn mành trời hoang. Chơ vơ đáy mắt...
|
ru em vào giấc ngủ
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Ngủ đi em hãy ngủ cho say. Cho bóng đêm xa giấc mộng đầy. Soi ánh trăng vàng lên mái tóc. Đong tròn mơ ước bóng tương lai. Ngủ đi em hãy ngủ cho ngoan. Kẻo kẹt trong mơ giấc địa đàng. Thoảng chút hương xưa về gọi nhớ. Tóc...
|
thì thầm
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Thì thầm suối hỏi lá vàng trôi. Lá muốn về đâu đã tối rồi. Lặng lẽ quay tròn con xoáy nước. Còn nơi nào nữa cái thân tôi. Sông xanh xa lắc tận chân trời. Biển cả nghìn trùng khó đến nơi. Thân phận lá vàng xin phó...
|