nhạt nhòa
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Có ngừơi góa phụ đợi xuân sang. Ánh mắt còn hoen chút ngỡ ngàng. Mấy độ đông tàn hoa héo hắt. Đôi lần thu rũ gió miên man. Sầu buông mái tóc chiều hoang dại. Nhớ gọi bờ môi nắng úa vàng. Đất lạnh sương mờ ai thấp...
|
ngậm ngùi
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Viễn xứ hòang hôn. Não nuột lòng. Người ơi. Bên ấy. Có buồn không ? Cho anh gửi. Chút hồn quê nhé. Và tấm chân tình. Vẫn nhớ mong. Quê mẹ hạ về. Anh nhớ em. Nhìn giọt nắng rơi. Lệ ướt thềm. Lòng thêm xao xuyến. Chiều thu...
|
như dấu yêu xưa
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Nhớ quá đi thôi sợi nắng vàng. Mình về thăm ngoại đất tân an. Bên em anh thấy lòng ấm áp. Một sáng bình minh gió rộn ràng. . Gió lén tung bay chiếc váy vàng. Thẹn thùng em khẽ liếc đưa sang. Làm ngơ anh giả đò chẳng...
|
nhớ mong
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Đã lâu không thấy dáng em đâu. Từ độ thu đi nắng đổi mầu. Ngọn gió đông về se sắt nhớ. Sợi mây hờ hững ngóng mưa ngâu. Bóng chiều rơi nhẹ bên sông vắng. Chờ đợi hòang hôn xuống biển sầu. Ai có trở về tìm chốn ấy. Giúp...
|
nhớ anh
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Tôi với anh hai người không xa lạ. Cột với chèo từng san sẻ cho nhau. Nỗi đắng cay chen lẫn suối ngọt ngào. Những nụ cười pha trên dòng nước mắt. Có những lúc mình hàn huyên tâm sự. Bên góc đường hè phố bổng thân...
|
ngọn lửa
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Ngọn lửa bùng lên mộng đã tàn. Vĩnh hằng một cõi rộng thênh thang. Trơì cao thăm thẳm làn mây trắng. Đất lạnh nghìn trùng sơị khói tang. Ngọn lửa nào đưa anh trở về. Nhạt nhòa sương khói ngỡ đang mê. Thẫn thờ ánh mắt...
|
ngăn cách
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Chàng ở đầu dòng thiếp cuối sông. Chung nhau nguồn nước đượm men nồng. Tình sâu chưa khởi câu ân aí. Duyên nặng vẹn thề chữ nhớ trông. Một thuở ban đầu lưu luyến ấy. Trọn đơì mai hậu ước hanh thông. Cố nhân ơi hỡi...
|
ngày đó
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Ngày đó thương ai đợi nắng mơ. Hoàng hôn hiu hắt bóng ơ hờ. Liu riu con nước ròng hờ hững. Líu ríu lục bình tím ngẫn ngơ. Ngây ngất mây chiều dâng nỗi nhớ. Tái tê sợi gió gợi bơ vơ. Lang thang đếm bước trên hè phố...
|
nỗi buồn không tên
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Ai vừa chết lịm giữa rừng yêu. Cỏ dại hoang sơ kết mái lều. Sương phủ lá mềm cho nước tưới. Gió đêm hờ hững mộ rong rêu. Ai đã từng yêu mới hiểu nhiều. Biết buồn vơ vẩn biết cô liêu. Nỗi lòng da diết khi chiều xuống...
|
nhớ xuân xưa
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Đón xuân này lại nhớ xuân xưa. Chốn cũ người đâu cảnh thiếu thừa. Ngắm cội mai già bên suối vắng. Nâng cành hoa dại góc rừng thưa. Trời xanh lơ lửng vần mây lướt. Núi đỏ đong đưa ngọn gió đùa. Nhặt cánh hoa vàng nghe...
|