xuân tình
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Chợt thấy xuân về môt sớm mai. Ngàn hoa lóng lánh điểm sương cài. Bâng khuâng đáy dạ- đời chưa vẹn. Xao xuyến trong lòng –mộng đã phai. Nhặt cánh hoa rơi tìm sắc nhớ. Nghe làn gió thỏang ngỡ hương say. Tình gần trước...
|
xuân qua
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Lững lờ sóng nước quyện sương sa. Se sắt buồn đong nắng xế tà. Nỗi nhớ thu gieo hồn nguyệt cũ. Giọt sầu ai rải phím cung La. Bài thơ năm ấy còn dang dở. Khúc nhạc xuân nào đã khuất xa. Nhìn cánh mai tàn rơi trước cửa...
|
xuân về ...
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Lại một mùa xuân nữa sắp về. Vật vờ năm tháng bóng lê thê. Nghe hơi sương đọng sầu lên mắt. Ai biết cho ai những não nề. . Xuân đến rồi xuân cũng sẽ đi. Buồn ơi sao lệ vẫn hoen mi. Đu đưa những nỗi đau trần thế. Gối bóng...
|
xuân, hoa và em
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Nhớ em như nhớ một loài hoa. Xuân gợi trong lòng bao thiết tha. Bâng khuâng níu bóng ngày xưa ấy. Ôm giấc đêm xuân mộng nhạt nhoà. . Xuân của ngày nào vẫn thướt tha. Áo tà duyên dáng gót trăm hoa. Hây hây sắc thắm lên màu...
|
xuân về trong nỗi nhớ
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Đau đáu trong tim một nỗi niềm. Mơ về quê Mẹ cảnh hàn huyên. Bao năm lưu lạc đời xa xứ. Mỗi độ xuân về gợi nhớ thêm. . Ngọn gió đêm đông thổi lạnh lùng. Chong đèn thao thức nghĩ mông lung. Bao nhiêu kí ức ngày xưa ấy. Quay...
|
yêu
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Khi đã yêu ai nỡ hững hờ. Một vầng trăng khuyết cũng ươm mơ. Gọt làn mây xám thành câu phú. Xẻ gió chiêù đông dệt chữ thơ. Khi đã yêu ai lại có ngờ. Nắng chiều lướt nhẹ thấy bơ vơ. Chờ hoàng hôn xuống bao nhung nhớ...
|
xuân họp mặt
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Anh hẹn đầu xuân sẽ đến nhà. Mà nay sao bỗng lại đi xa. Cành mai ủ rũ không buồn nở. Chậu cúc u buồn chẳng có hoa. Nỗi nhớ đong đầy hoen ngấn lệ. Niềm thương uống cạn giọt sương sa. Đầu năm họp mặt mừng năm mới. Riêng...
|
xuân xứ hoa đào
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Dừng chân ghé lại xứ hoa đào. Xuân đã đến rồi buổi sáng nao. Thành phố mãi chìm trong mộng mị. Đồi thông say đắm giấc ngàn sao. Cam Ly ngây ngất mây se sắt. Than Thở miên man gió nghẹn ngào. Đà Lạt mơ màng sương khói...
|
yêu
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Làm sao ngăn được bóng tình yêu. Bất chợt trong tim một buổi chiều. Một chút thương thương chìm tĩnh lặng. Thêm nhiều nhớ nhớ gợi cô liêu. Hoàng hôn buông xuống niềm xao xuyến. Đêm tối dâng về nỗi quạnh hiu. Vài giọt...
|